Vào đêm ngày 16 tháng 8 năm 1952, thị trấn nhỏ Ashley, thuộc Kansas hoàn toàn biến mất. Lúc 3 giờ 28 phút rạng sáng ngày 17 tháng 8 năm 1952, một trận động đất mạnh 7.9 độ richter bộc phát và được ghi nhận bởi cục Đo lường Địa Chất Mỹ, chấn động của nó lan rộng khắp các ban miền Tây lân cận. Tâm chấn được xác định ngay dưới lòng thị trấn Ashley , Kansas. Khi lực lượng chức năng kịp đến khu vực, nơi mà lẽ ra là phần ngoại vi khu vực nông nghiệp này, tất cả những gì còn lại là một đoạn nứt gãy sâu không đáy trên mặt đất, đang âm ỉ cháy. Đường nứt gãy này dài 1000 thước anh, và rộng 500 thước ( tương đương xấp xỉ 1 km chiều dài và 500m bề ngang ). 12 ngày sau sự kiện trên, Chính quyền bang Kansas ra lệnh huy động một cuộc tìm kiếm rộng khắp toàn bang, nhằm hi vọng tìm ra những người sống sót trong số 679 người dân của thị trấn Ashley, nhưng kết quả là vô vọng……không ai được tìm thấy.
Đến ngày 30 tháng 8, lúc 2h27 phút sáng, một trận động đất nữa lại làm rung chuyển toàn bang với cường độ 7.5 richter, với tâm chấn lại là nơi từng tồn tại thị trấn Ashley. Nhưng khi lực lượng cảnh sát đến nơi lúc 5h32 phút, báo cáo cuối cùng của họ ghi lại là : cả đoạn nứt gãy khổng lồ đã biến mất, cứ như thế lực nào đó đã khép chặt ” cánh cửa ” này lại vậy…..
Trong suốt 8 ngày trước khi diễn ra sự kiện ngày 16 tháng 8 làm 679 người dân mất tích không dấu vết, hoàng loạt những cuộc gọi và tin nhắn kỳ lạ, khó giải thích từ chính người dân thị trấn Ashley dồn dập được gửi về cho Trung tâm khẩn cấp bang, nhưng đã không nhận được sự quan tâm đúng mức nào…..
7 giờ 13 phút đêm ngày 8 tháng 8 năm 1952, cư dân Gabriel Addams gọi điện thông báo về những hiện tượng kỳ lạ đang diễn ra trên bầu trời thị trấn Ashley. Bản thân thị trấn này không có chi nhánh sở chính thức của cảnh sát liên bang, nên cuộc gọi được chuyển sang cho cục cảnh sát tại Hays , thị trấn lân cận lớn hơn. Gabriel gọi điện thông báo về một thứ gì đó giống như “cổng trời“, một khoảng không “đen , dần mở ra giữa bầu trời“. 15 phút sau, phòng trực điện thoại tại Hays cũng bị dội bom bởi hàng chục cuộc gọi thông báo sự kiện tương tự. Quyết định được đưa ra là : yêu cầu sự trợ giúp từ một nhóm lính Vệ binh quốc gia cùng cảnh sát đến xem xét tình hình vào sáng hôm sau.
7 giờ 54 phút sáng ngày 9 tháng 8. Sĩ quan cục cảnh sát tại Hays Allan Mace dùng radio liên lạc lại trụ sở tại thị trấn của mình, thông báo rằng cả nhóm điều tra đã bị lạc đường, không thể nào “tiếp cận” địa phận thị trấn Ashley. Mặc dù đã đi theo con đường cao tốc duy nhất dẫn sang thị trấn, nhưng không hiểu sao con đường vẫn cuối cùng dẫn cả nhóm trở về bên ngoài Hays. “Sĩ quan Allan khi đó nhấn mạnh rằng, con đường không gãy khúc tại đâu cả, cũng chẳng có một khúc cua nào !“. Đến 9 giờ 15 phút sáng, 10 chiếc xe cảnh sát nữa được cử đi để hỗ trợ, nhưng kết quả vẫn như cũ. Con đường duy nhất dẫn sang Ashley, vì lý do nào đó lại kết thúc tại Hays….
Tuy nhiên, những cuộc gọi từ Ashley vẫn dồn dập đổ về Cục cảnh sát tại Hays, thông báo về “cổng trời” đang ngày một mở rộng, và cảnh sát chỉ có thể bảo hộ cố gắng ở trong nhà, đừng ra đường trừ trường hợp thực sự cần thiết. 8 giờ 17 phút đêm hôm đó, bà Mrs. Elaine Kantor gọi điện thông báo gia đình hàng xóm của ông bà Milton, cùng hai đứa con Jeffery và Brooke đã mất tích. Họ đã lên xe rời thị trấn lúc ban chiều, hứa rằng sẽ gọi lại sau khi ra khỏi Ashley. Nhưng cuộc gọi đó không bao giờ đến…..Lực lượng chức năng tại Hays không hề thấy chiếc xe của cả gia đình Milton, và các chiếc xe cảnh sát túc trực trên giao lộ độc đạo chẳng hề thấy chiếc xe nào xuất hiện cả.
Đến 7 giờ 38 phút sáng ngày 10 tháng 8, các cuộc gọi từ Ashley thông báo rằng cả thị trấn đang chìm trong bóng tối, mặt trời không còn mọc nữa. 10 giờ 15 phút sáng, theo yêu cầu của Cục cảnh sát Hays, một chiếc trực thăng từ Topeka, Kansas được cử tới thị trấn nhằm bay đến Ashley, ghi nhận lại tình hình khi đó. Nhưng chiếc trực thăng này, cũng như những đoàn xe cảnh sát lúc trước, không thể nào tiếp cận thị trấn. Cả khu vực Ashley đã bị cô lập cả đường không lẫn đường bộ….
12 giờ 43 phút trưa ngày 11 tháng 8, một cuộc gọi từ Ashley của cô Phoebe Danielewski, nói rằng con gái của mình Erica đang tự giam mình trong phòng, trò chuyện với người cha đã chết của cô bé từ ba năm trước trong một tai nạn do say rượu khi lái xe. Cô bé thậm chí dự định đi ra ngoài, vào trong bóng đêm với lý do : gia nhập cùng “họ“. Và chỉ trong vòng 12 tiếng sau, 329 cuộc gọi đến Cục cảnh sát tại Hays, thông báo cùng nội dung về hành vi kỳ lạ của những đứa trẻ tại thị trấn…..
Buổi sáng ngày tiếp theo 12 tháng 8 năm 1952, tình hình càng trở nên thảm khốc. Trong buổi tối hôm trước, tất cả 217 đứa trẻ tại Ashley đã mất tích, 421 cuộc gọi xin trợ giúp lại đổ dồn lên đầu cảnh sát tại Hays. Không thể đưa ra một giải pháp hỗ trợ nào, họ đành bất lực khuyên người dân ở tại nhà, đừng nên đi tìm những đứa trẻ mất tích……
5 giờ 19 phút tối ngày 13 tháng 8, ông lão Scott Luntz gọi điện báo lại về một đám cháy đang lớn dần ở phía Nam thị trấn. Theo như mô tả, đám cháy như “biến cả một cả một khoảng đường chân trời thành một màu cam đỏ, và có xu hướng bay dần lên phía trên bầu trời…“. Đến hết ngày, các cuộc gọi vẫn đổ dồn đến, báo rằng “đám cháy” thay vì di chuyển từ phía Nam, nay lại dần xuất hiện từ “cổng trời“. Trong khi đó, lực lượng cảnh sát dọc trên các quốc lộ và các thị trấn lân cận lại không quan sát thấy hiện tượng này. Cuộc gọi cuối cùng đến vào lúc 12 giờ 9 phút nửa đêm ngày 14 tháng 8, bởi ông Benjamin Edincott, thông báo rằng “ngọn lửa từ cổng trời” hiện đã lan trùm toàn bộ không trung thị trấn. Đó là một cuộc điện ngắt quãng, gấp gáp:
[ Trích từ băng ghi âm cuộc gọi của Banjamin Edincott ]:
Benjamin : Các ông từ từ…..đợi chút đã……
(một khoảng im lặng)
Benjamin (nói tiếp): Phải rồi, tôi thấy cái gì đó . Nó ở phía Nam, nhìn giống như……
(kết thúc cuộc gọi.)
Từ thời điểm đó, không còn cuộc gọi nào khác, mãi cho đến tối hôm sau. Đoạn ghi âm dưới đây là cuộc ghi âm hội thoại cuối cùng nhận được từ thị trấn Ashley, Kansas, gọi đến vào lúc 9 giờ 46 phút đêm 15 tháng 8 năm 1952. Sĩ quan trực cuộc gọi là Peter Welsh, và người gọi là cô April Foster:
Sĩ quan Welsh : Cục cảnh sát Hays đây. Có việc gì thưa vị ?
(âm thanh nhiễu rè rè)
Welsh : Xin chào, còn ai ở đó không ạ……
Foster : Có, có….còn tôi đây….
Welsh: Tôi đang nói chuyện với ai, thưa bà… ?
Foster (tiếng ho ngắt quãng) : Foster, April….Foster…..Làm ơn …..các ông phải đến đây….giúp chúng tôi
Welsh : Đang xảy ra việc gì tại đó ?????
Foster : Tối hôm qua, tối qua đó…..họ đã quay lại !
Welsh: Thưa bà, làm ơn nói rõ ràng hơn một chút —
Foster (bật khóc, gào lên) : KHÔNG NGHE À ? HỌ ĐÃ QUAY TRỞ LẠI ! QUAY LẠI RỒI !
Welsh: Thưa bà, cố gắng bình tĩnh lại. Chúng tôi đang cố gắng hết sức tiếp cận thị trấn ….Ai đã quay lại thưa bà ?
Foster (nức nở): Tất cả mọi người…….
Welsh : tất cả sao ?
Foster : Họ về từ ngọn lửa trên trời đó……..
Welsh : là sao thưa bà ?
Foster ( thở gấp ): con trai tôi…….tôi thấy nó tối hôm qua, đi bộ giữa thị trấn. Nó đã chết cháy. LẠY CHÚA TÔI ! NÓ ĐÃ CHẾT CHÁY MÀ !
Welsh : thưa bà, tôi……
Foster (tiếp tục khóc): nó chết năm ngoái đây. Tôi một tay nuôi nó từ nhỏ. Chỉ hai mẹ con…..
Welsh : thưa bà, tôi không hiểu chuyện gì đang xảy ra cả, mọi thứ nghe thật chẳng có lý gì –
Foster (ngắt lời): NÃY GIỜ ÔNG CÓ NGHE CÁI QUÁI GÌ KHÔNG ĐẤY ! TẤT CẢ BỌN HỌ ! Những ai đã chết, những đứa bị mất tích…..TẤT CẢ ĐÃ QUAY VỀ ! Và chúng đang đi tìm chúng tôi. Con trai tôi, nó, nó nói : “Mẹ, con không sao rồi. Con đi được rồi……..Mẹ đang ở đâu thế ?……..Con muốn thấy mẹ…..”
Welsh: bây giờ bà đang ở đâu ? Có ổn không ?
Foster : Tôi đang trốn….cùng những người còn lại. Tôi thấy chúng băng qua cánh đồng ngô….Một số người thậm chí còn mở cửa cho chúng. Lạy chúa, những tiếng la hét….
(im lặng)
Tôi không tin chuyện gì đã xảy ra, nhưng….ngôi nhà những người đó bốc cháy…rồi chúng…..chúng bước ra…..cùng họ. Tôi kéo kín rèm cửa rồi, đang trốn trong tủ quần áo….
(im lặng tiếp.)
Welsh : bà ổn không, thưa bà ? bà Foster ? bà còn đó không ? Foster ??
(im lặng)
(tiếng kính bị phá vỡ !)
Foster : Ôi….ôi lạy Chúa…. có thứ gì đó đang vào……(tiếng khóc ngắt quãng)
Welsh : Giữ im lặng.
(có tiếng thì thào trẻ em : Mẹ ơi……mẹ ơi……?)
Foster (thì thầm, ngắt quãng): Nó đang tìm tôi…..
Foster: (vẫn im lặng. Có tiếng giày trẻ em và giọng hỏi) : “Mẹ…..mẹ trốn đâu rồi ?” …..
Welsh (thì thầm) : cố gắng……giữ im lặng
Foster : (tiếng chân chạy mạnh dập lên trên sàn và tiếng mở cửa. Sau đó là giọng trẻ em yếu ớt) : “Con….tìm thấy mẹ rồi ! MẸ ƠI !”
[ Kết thúc cuộc gọi ]
Sáng hôm sau, lúc 6 giờ 55, lực lượng cảnh sát Hays tiếp cận địa phận thị trấn Ashley. Vết đứt gãy mặt đất khổng lồ, cháy âm ỉ là tất cả những gì còn lại…..
Bí ẩn về vùng Bang Kansas,1952